Những điều người nghĩ…
Có lẽ nào người nghĩ ta không biết đau
Nên không ít lần người cấu vào tim ta tan nát
Người đi về phía xa
nơi ngập tràn điệu đàn cung nhạc.
Bỏ mặc ta ngồi ru ngủ vết đau…
Bởi có những lần người nghĩ ta chẳng thể nào mất nhau
Dù mưa dù gió dù trải qua đủ đầy những gian truân lầm lạc
Dù những cái nắm tay ngày càng rời rạc
Người vẫn tin rằng chẳng thể xa nhau.
Nên người cứ thản lòng, rải nhẹ những đớn đau
Người mỉm cười nhìn vết thương của ta chưa kéo lành da thịt
Ôi não lòng tiếng cười khúc khích…
Bởi người nghĩ rằng ta dễ gì đau!
Có phải vì chưa đủ bỏng hay sao?
Chiếc váy của Eros vẫn còn xa tầm với
Xòe bàn tay đủ đầy những vết thương chờ đợi
Còn chỗ nào để bỏng cho nhau?
Ừ thì cứ một lần người nghĩ ta chẳng biết đau
Để người bước qua tim ta bằng chiếc giày mang đầy đinh nhọn
Có đau nhiều… chắc cũng là bé mọn.
Bởi dễ gì ta có thể đau…
Có lẽ nào chưa đủ bỏng hay sao?
Chuột Rain.
Leave a Reply